Liga Champions Uefa Adalah
Pemain yang Perlu Diperhatikan
Kylian Mbappe (Real Madrid) - Setelah bergabung dengan Real Madrid, Mbappe akan berusaha membawa klub raksasa Spanyol itu meraih gelar Liga Champions ke-8. Sebagai salah satu pemain terbaik di dunia, semua mata akan tertuju pada Mbappe untuk melihat apakah ia dapat tampil di panggung terbesar.
Erling Haaland (Manchester City) - Striker Norwegia yang produktif ini akan berusaha untuk memenangkan Liga Champions bersama Manchester City. Setelah gagal di musim-musim sebelumnya, Haaland akan bertekad untuk membawa City meraih kejayaan di Eropa.
Bukayo Saka (Arsenal) - Pemain sayap muda Inggris ini telah menjadi bintang bagi Arsenal, dan akan menjadi pemain penting bagi harapan mereka untuk memenangkan gelar Liga Champions pertama mereka. Kreativitas dan kemampuan mencetak gol Saka akan menjadi kunci bagi The Gunners.
Lautaro Martinez (Inter Milan) - Striker Argentina ini tampil konsisten untuk Inter Milan, tetapi harus tampil lebih baik di Liga Champions jika ingin memenangkan trofi. Kemampuan Martinez untuk mencetak gol-gol penting di momen-momen penting akan sangat penting bagi tim Italia tersebut.
Trent Alexander-Arnold (Liverpool) - Bek sayap Liverpool ini merupakan salah satu pemain terbaik di dunia di posisinya, dan akan berusaha membantu The Reds memenangkan gelar Liga Champions ke-7. Kehebatan Alexander-Arnold dalam menyerang dan soliditas dalam bertahan akan menjadi hal yang krusial bagi Liverpool.
–1992:Dominasi Inggris Terpatahkan
Pada tahun 1982–83 Hamburger SV mematahkan dominasi Inggris. Liverpool FC mendapatkannya kembali pada 1983-84 sebelum Juventus F.C.(1984–85); FC Steaua București (1985–86); FC Porto (1986–87); PSV Eindhoven (1987–88); AC Milan (2); FK Crvena Zvezda; dan FC Barcelona menjadi juara sebelum kompetisi tersebut dirumuskan kembali menjadi Liga Champions UEFA.
"Sihir... sihir di atas segalanya. Ketika Anda mendengar lagu itu, Anda langsung terpikat."
Lagu kebangsaan UEFA Champions League, secara resmi berjudul hanya sebagai "Liga Champions", ditulis oleh Tony Britten, dan merupakan adaptasi dari lagu tahun 1727 karya Georg Friedrich Handel, Zadok the Priest (salah satu Lagu Penobatannya). UEFA menugaskan Britten pada tahun 1992 untuk mengaransemen lagu kebangsaan, dan karya tersebut dibawakan oleh Royal Philharmonic Orchestra London dan dinyanyikan oleh Academy of St. Martin in the Fields. Menyatakan bahwa "lagu kebangsaan sekarang hampir sama ikoniknya dengan trofi", situs web resmi UEFA menambahkan lagu itu "dikenal membuat hati banyak pesepakbola top dunia berkibar".
Paduan suara berisi tiga bahasa resmi yang digunakan oleh UEFA: Inggris, Jerman, dan Prancis. Momen klimaks diatur ke seruan 'Die Meister! Mati Besten! Les Grandes Équipes! Sang Juara!’. Paduan suara lagu kebangsaan dimainkan sebelum setiap pertandingan Liga Champions UEFA saat kedua tim berbaris, serta di awal dan akhir siaran televisi dari pertandingan tersebut. Selain lagu kebangsaan, ada juga musik masuk yang berisi bagian dari lagu kebangsaan itu sendiri yang dimainkan saat tim memasuki lapangan. Lagu kebangsaan lengkapnya berdurasi sekitar tiga menit, dan memiliki dua bait pendek dan bagian reffrein.
Versi vokal khusus telah dibawakan secara langsung di final Liga Champions dengan lirik dalam bahasa lain, berubah menjadi bahasa negara tuan rumah untuk paduan suara. Versi ini dibawakan oleh Andrea Bocelli (Italia) (Roma 2009, Milan 2016 dan Cardiff 2017), Juan Diego Flores (Spanyol) (Madrid 2010), All Angels (Wembley 2011), Jonas Kaufmann dan David Garrett (Munich 2012), dan Mariza (Lisbon 2014). Di final 2013 di Stadion Wembley, bagian refrein dimainkan dua kali. Di final 2018 dan 2019 , yang masing-masing diadakan di Kyiv dan Madrid, versi instrumental dari paduan suara dimainkan, oleh 2Cellos (2018) dan Asturia Girls (2019). Lagu ini telah dirilis secara komersial dalam versi aslinya di iTunes dan Spotify dengan judul Tema Champions League. Pada tahun 2018, komposer Hans Zimmer melakukan remix lagu tersebut dengan rapper Vince Staples untuk video game EA Sports FIFA 19, yang juga ditampilkan dalam cuplikan pengungkapan game tersebut.
Negara anggota UEFA yang telah diwakili di babak penyisihan grup
Negara anggota UEFA yang belum terwakili di babak penyisihan grup
Format dan namanya kemudian diganti pada musim 1992/93. Mulai saat itu, kejuaraan mempunyai tiga babak kualifikasi, satu babak kompetisi grup (tim-tim bermain dalam bentuk "tandang-kandang" seperti kompetisi reguler), dan kemudian empat babak final dengan sistem gugur. Semua babak kualifikasi dan pertandingan dengan sistem gugur dilangsungkan dengan dua leg, kecuali pertandingan final yang merupakan pertandingan tunggal yang diselenggarakan di sebuah tempat yang telah ditentukan oleh UEFA.
Liga Champions UEFA dimulai dengan penyisihan grup round-robin ganda yang terdiri dari 32 tim, yang sejak musim 2009-10 didahului oleh dua 'aliran' kualifikasi untuk tim yang tidak menerima entri langsung ke turnamen tersebut. Dua aliran dibagi antara tim yang memenuhi syarat berdasarkan menjadi juara liga, dan mereka yang memenuhi syarat berdasarkan finis kedua atau ketiga dalam kejuaraan nasional mereka.
Jumlah tim yang setiap asosiasi masuk ke Liga Champions UEFA didasarkan pada koefisien UEFA dari asosiasi anggota. Koefisien ini dihasilkan oleh hasil klub yang mewakili masing-masing asosiasi selama lima musim Liga Champions, Piala UEFA/Liga Europa, dan Liga Konferensi Eropa UEFA sebelumnya. Semakin tinggi koefisien asosiasi, semakin banyak tim yang mewakili asosiasi di Liga Champions, dan semakin sedikit babak kualifikasi yang harus diikuti oleh tim asosiasi tersebut.
Empat dari enam tempat kualifikasi yang tersisa diberikan kepada pemenang turnamen kualifikasi enam putaran antara 43 atau 44 juara nasional yang tersisa, di mana juara dari asosiasi dengan koefisien lebih tinggi menerima bye untuk putaran selanjutnya. Dua lainnya diberikan kepada pemenang turnamen kualifikasi tiga putaran antara 10-11 klub dari asosiasi peringkat 5–6 hingga 15, yang lolos berdasarkan finis kedua atau ketiga di liga nasional masing-masing.
Selain kriteria olahraga, klub mana pun harus memiliki lisensi dari asosiasi nasionalnya untuk berpartisipasi di Liga Champions. Untuk mendapatkan lisensi, klub harus memenuhi persyaratan stadion, infrastruktur, dan keuangan tertentu. Pada 2005–06, Liverpool dan Artmedia Bratislava menjadi tim pertama yang mencapai babak penyisihan grup Liga Champions setelah bermain di ketiga babak kualifikasi. Real Madrid dan Barcelona memegang rekor penampilan terbanyak di fase grup lolos 25 kali, diikuti Porto dan Bayern Munchen 24 kali requirements.
Antara 1999 dan 2008, tidak ada perbedaan antara juara dan non-juara di kualifikasi. 16 tim peringkat teratas yang tersebar di liga domestik terbesar lolos langsung ke babak penyisihan grup turnamen. Sebelum ini, tiga babak kualifikasi sistem gugur awal memangkas tim yang tersisa, dengan tim memulai di babak yang berbeda.
Pengecualian untuk sistem kualifikasi Eropa yang biasa terjadi pada tahun 2005, setelah Liverpool memenangkan Liga Champions tahun sebelumnya, tetapi tidak finis di tempat kualifikasi Liga Champions di Liga Premier Inggris musim itu. UEFA memberikan dispensasi khusus bagi Liverpool untuk masuk Liga Champions, memberi Inggris lima kualifikasi. UEFA kemudian memutuskan bahwa juara bertahan lolos ke kompetisi tahun berikutnya terlepas dari penempatan liga domestik mereka. Namun, untuk liga-liga dengan empat peserta di Liga Champions, ini berarti, jika pemenang Liga Champions berada di luar empat besar liga domestiknya, itu akan lolos dengan mengorbankan tim urutan keempat di liga. Hingga 2015–16, tidak ada asosiasi yang dapat memiliki lebih dari empat peserta di Liga Champions. Pada Mei 2012, Tottenham Hotspur finis keempat di Liga Premier 2011–12, unggul dua tingkat dari Chelsea, tetapi gagal lolos ke Liga Champions UEFA 2012–13, setelah Chelsea memenangkan final 2012. Tottenham diturunkan ke Liga Eropa UEFA 2012–13.
Pada Mei 2013, diputuskan bahwa, mulai dari musim 2015–16 (dan berlanjut setidaknya selama siklus tiga tahun hingga musim 2017–18), pemenang Liga Eropa UEFA musim sebelumnya akan lolos ke UEFA Champions League. Liga, setidaknya memasuki babak play-off, dan memasuki babak penyisihan grup jika tempat yang disediakan untuk pemegang gelar Liga Champions tidak digunakan. Batas sebelumnya dari maksimal empat tim per asosiasi dinaikkan menjadi lima, yang berarti bahwa tim urutan keempat dari salah satu dari tiga peringkat teratas asosiasi hanya harus dipindahkan ke Liga Europa UEFA jika juara Liga Champions dan Liga Europa berasal dari asosiasi itu dan keduanya finis di luar empat besar liga domestik mereka.
Pada tahun 2007, Michel Platini selaku presiden UEFA saat itu mengusulkan mengambil satu tempat dari tiga liga dengan empat peserta dan mengalokasikannya untuk pemenang piala negara tersebut. Proposal ini ditolak dalam pemungutan suara pada pertemuan Dewan Strategi UEFA. Namun, dalam pertemuan yang sama, disepakati bahwa tim urutan ketiga di tiga liga teratas akan menerima kualifikasi otomatis untuk babak penyisihan grup, daripada masuk ke babak kualifikasi ketiga, sedangkan tim urutan keempat akan memasuki babak play-putaran off untuk non-juara, menjamin lawan dari salah satu dari 15 liga teratas di Eropa. Ini adalah bagian dari rencana Platini untuk menambah jumlah tim yang lolos langsung ke babak grup, sekaligus menambah jumlah tim dari negara berperingkat lebih rendah di babak grup.
Pada 2012, Arsene Wenger menyebut kualifikasi Liga Champions dengan finis di empat besar Liga Utama Inggris sebagai "Trofi Tempat ke-4". Ungkapan itu muncul setelah konferensi pra-pertandingan ketika dia ditanyai tentang kurangnya trofi Arsenal setelah tersingkir dari Piala FA. Dia berkata "Trofi pertama adalah finis di empat besar". Di RUPS Arsenal 2012, Wenger juga dikutip mengatakan: "Bagi saya ada lima trofi setiap musim: Liga Premier, Liga Champions, yang ketiga adalah lolos ke Liga Champions ..."
Musim Liga Champions 2024/2025: Prediksi Tim-Tim Utama
Musim Liga Champions 2024/25 tampaknya akan sangat kompetitif, dengan beberapa tim diperkirakan akan memberikan dampak signifikan:
Real Madrid - Sebagai juara bertahan, Real Madrid akan menjadi salah satu favorit untuk memenangkan gelar lagi. Mereka memiliki skuad bertabur bintang yang dipimpin oleh Kylian Mbappé, yang mereka rekrut pada offseason. Real Madrid adalah salah satu favorit bersama Manchester City untuk memenangkan Liga Champions musim depan.
Manchester City - Manchester City juga difavoritkan untuk memenangkan Liga Champions, bersama Real Madrid. Tim asuhan Pep Guardiola telah berusaha keras dalam beberapa tahun terakhir dan akan bertekad untuk akhirnya memenangkan gelar Eropa yang selama ini belum pernah mereka raih. Dengan skuad yang tangguh dan berbakat, mereka akan menjadi salah satu tim yang harus dikalahkan.
Bayern Munich - Juara Jerman ini selalu menjadi kekuatan yang harus diperhitungkan di Liga Champions. Mereka akan berusaha bangkit setelah tersingkir secara mengecewakan di perempat final musim lalu. Dengan skuad kelas dunia dan manajer berpengalaman Julian Nagelsmann, Bayern akan menjadi salah satu favorit.
Liverpool - Juara Inggris ini telah menjadi pesaing yang konsisten di Liga Champions dalam beberapa tahun terakhir, memenangkan gelar pada tahun 2019. Jürgen Klopp telah membangun tim yang luar biasa, dan mereka akan berusaha untuk merebut kembali mahkota Eropa. Kombinasi bakat menyerang dan soliditas pertahanan mereka membuat mereka menjadi lawan yang tangguh bagi tim mana pun.
Paris Saint-Germain - Dengan Kylian Mbappé yang kini bermain di Real Madrid, PSG akan berusaha membuktikan bahwa mereka dapat memenangkan Liga Champions tanpa pemain bintang mereka. Mereka memiliki skuad yang tangguh dan akan bertekad untuk akhirnya memenangkan gelar Eropa yang selama ini belum pernah mereka dapatkan. Namun, mereka perlu mengatasi masalah yang telah menghalangi mereka untuk maju terus dalam beberapa musim terakhir.
Distribusi Daftar Pemain Dengan Trofi UCL Terbanyak
Statistik dan Analisis Komprehensif
Betimate menyediakan data dan analisis statistik yang komprehensif, yang memungkinkan pengguna untuk mendalami metrik performa tim dan pemain. Wawasan ini memungkinkan pengambilan keputusan yang tepat berdasarkan tren historis, performa terkini, dan pertarungan satu lawan satu.
Dapatkan Tips Premium di Betimate
Betimate adalah situs tipster dan prediksi komprehensif yang menyediakan tips mendalam dan berita sepak bola bagi para petaruh yang mencari informasi terpercaya. Berdasarkan analisis ahli, semua tips sepak bola yang disediakan oleh Betimate dibuat untuk membantu pengguna mengambil risiko yang diperhitungkan dan mengurangi margin kesalahan mereka. Betimate membantu Anda menjadi pemenang setiap hari.
Tidak hanya menyediakan prediksi {leagues_name} tetapi Betimate juga menghadirkan prediksi sepakbola akurat untuk semua turnamen di seluruh dunia seperti: Premier League , La Liga , Ligue 1 , Bundesliga , Serie A ,...
Masalah terbesar yang dihadapi sebagian besar petaruh adalah ketakutan mereka akan kehilangan uang atau tingkat stres mereka yang meningkat akibat mendedikasikan waktu dan energi untuk mencari panduan dan informasi yang berharga. Namun, masalah ini dapat diatasi, dan Anda akan selalu berhasil jika menggunakan Tips Premium Betimate . Kami menawarkan saran taruhan ahli kepada pelanggan kami di semua liga utama dan kompetisi internasional dengan harga yang kompetitif karena jaringan mitra internasional kami yang luas dan pengalaman bertahun-tahun dalam taruhan sepak bola. Klien tips premium kami berhak atas manfaat berikut:
Daftarkan Betimate Premium Tips sekarang untuk menjadi pemenang setiap hari di sini .
Liga Champions UEFA 2024–2025 adalah musim ke-70 turnamen sepak bola antarklub utama Eropa yang diselenggarakan oleh UEFA, dan musim ke-33 sejak diubah namanya dari Piala Champions Eropa menjadi Liga Champions UEFA. Edisi ini merupakan musim pertama Liga Champions UEFA yang dimainkan dalam format baru, yaitu ke-36 yang tampil pada kompetisi utama memainkan delapan pertandingan melawan lawan-lawan yang berbeda, namun berada dalam satu grup.[1][2]
Pertandingan final akan dimainkan pada 31 Mei 2025 di Arena Fußball München, di München, Jerman.[3] Pemenang Liga Champions UEFA 2024–2025 akan secara otomatis lolos ke babak liga Liga Champions UEFA 2025–2026, Piala Interkontinental FIFA 2025, Piala Dunia Antarklub FIFA 2029, dan berhak bermain melawan pemenang Liga Eropa UEFA 2024–2025 pada Piala Super UEFA 2025.
Real Madrid adalah juara bertahan, setelah memenangkan gelar ke-15 pada musim lalu.[4]
Sebanyak 81 tim dari 53 dari 55 UEFA asosiasi anggota dijadwalkan berpartisipasi dalam 2024–25 UEFA Champions League (kecuali Liechtenstein yang tidak mengorganisir liga domestik dan Rusia yang saat ini sedang ditangguhkan). Peringkat asosiasi berdasarkan koefisien asosiasi UEFA digunakan untuk menentukan jumlah tim yang berpartisipasi dari setiap asosiasi:[5]
Untuk Liga Champions UEFA 2024–25, asosiasi dialokasikan tempat berdasarkan koefisien asosiasi UEFA 2023 mereka, yang memperhitungkan performa mereka dalam kompetisi Eropa dari 2018–19 hingga 2022–23.[6] Tabel ini mencerminkan penangguhan Rusia dari UEFA yang sedang berlangsung.
Selain alokasi berdasarkan koefisien asosiasi, asosiasi mungkin memiliki tim tambahan yang berpartisipasi di Liga Champions, seperti yang tercatat di bawah ini:
Informasi di sini mencerminkan penangguhan Rusia yang sedang berlangsung dalam sepak bola Eropa, sehingga perubahan berikut pada daftar akses default telah dilakukan:
Karena pemegang gelar Liga Champions (Real Madrid) lolos melalui alokasi tempat standar liga domestik mereka, perubahan berikut pada daftar akses default telah dilakukan:
Karena pemegang gelar Liga Europa (Atalanta) lolos melalui alokasi tempat standar liga domestik mereka, perubahan berikut pada daftar akses default telah dilakukan:
Label dalam tanda kurung menunjukkan bagaimana setiap tim memenuhi syarat untuk tempat mereka pada babak awalnya:
Babak kualifikasi kedua, babak kualifikasi ketiga, dan babak play-off dibagi menjadi Jalur Juara (CH) dan Jalur Liga (LP).
Jadwal kompetisi adalah sebagai berikut.[9] Dibandingkan dengan musim-musim sebelumnya, satu "pekan eksklusif" akan diperkenalkan, yaitu dengan hari Kamis akan menjadi hari pertandingan.[1][10][11] Semua pertandingan pada pekan lainnya akan dimainkan pada hari Selasa dan Rabu, kecuali pertandingan final.
Pengundian babak kualifikasi kedua dilakukan pada 18 Juni 2024. Pertandingan pertama dimainkan pada 9 dan 10 Juli, sementara pertandingan kedua dimainkan pada 16 dan 17 Juli 2024.
Setiap pemenang maju ke babak kualifikasi kedua Jalur Juara. Sebanyak 12 dari 14 tim yang kalah masuk babak kualifikasi kedua Jalur Juara Liga Konferensi dan 2 tim tersisa masuk babak kualifikasi Liga Konferensi Jalur Juara dan menerima lolos langsung masuk babak kualifikasi ketiga Jalur Juara Liga Konferensi.
Pengundian babak kualifikasi kedua dilakukan pada 19 Juni 2024. Pertandingan pertama dimainkan pada 23 dan 24 Juli, sementara pertandingan kedua dimainkan pada 30 dan 31 Juli 2024.
Setiap pemenang maju ke babak kualifikasi ketiga pada jalur masing-masing. Tim-tim yang kalah pada Jalur Juara masuk babak kualifikasi ketiga Liga Eropa Jalur Juara, sedangkan tim-tim-tim yang kalah pada Jalur Liga masuk babak kualifikasi ketiga Liga Eropa Jalur Utama.
Pengundian babak kualifikasi ketiga dilakukan pada 22 Juli 2024. Pertandingan pertama dimainkan pada 6 dan 7 Agustus, sementara pertandingan kedua akan dimainkan 13 Agustus 2024.
Setiap pemenang akan maju ke perebutan tempat babak liga pada jalur masing-masing. Tim-tim yang kalah pada Jalur Juara akan masuk perebutan tempat babak liga Liga Eropa, sementara tim-tim yang kalah pada Jalur Liga masuk babak liga Liga Eropa.
Pengundian perebutan tempat babak liga dilakukan pada 5 Agustus 2024. Pertandingan pertama dimainkan pada 20 dan 21 Agustus, sedangkan pertandingan kedua dimainkan pada 27 dan 28 Agustus 2024.
Setiap pemenang maju ke babak liga, sedangkan tim-tim yang kalah masuk babak liga Liga Eropa.
Lokasi tim-tim peserta babak liga
dan sekitarnya peserta babak liga
Pengundian babak liga dilakukan di Grimaldi Forum, di Monako pada 29 Agustus 2024 pukul 18.00 CEST.[12][13] Terdapat 36 tim yang dibagi berdasarkan koefisien klub UEFA 2024 ke empat pot masing-masing berisi sembilan tim, kecuali untuk juara bertahan Liga Champions, yang secara otomatis ditempatkan ke urutan teratas Pot 1.
Ke-36 tim diundi secara manual kemudian perangkat lunak otomatis mengundi ke-8 lawan mereka secara digital dan acak, sekaligus menentukan tempat pertandingan yang akan berlangsung di kandang dan di tandang. Setiap tim akan menghadapi dua lawan dari masing-masing empat pot, satu di antaranya akan mereka hadapi di kandang dan satu lagi di tandang. Tim-tim tidak dapat menghadapi lawan dari negara mereka sendiri dan hanya dapat diundi melawan maksimal dua tim dari negara yang sama.[14]
Aston Villa, Bologna, Brest, Girona, dan Slovan Bratislava akan membuat penampilan perdana mereka setelah babak grup diperkenalkan pada kompetisi ini. Brest dan Girona juga akan membuat penampilan perdana mereka pada kompetisi antarklub di Eropa.[15][16]
Sebanyak 16 asosiasi negara akan tampil pada babak liga.
Delapan tim peringkat teratas akan lolos ke babak 16 besar. Tim-tim pada peringkat ke-9 hingga ke-24 akan bertanding pada perebutan tempat babak gugur melawan tim-tim pada peringkat ke-9 hingga ke-16, yang ditempatkan sebagai unggulan dalam pengundian. Tim-tim tersisa pada peringkat ke-25 hingga ke-36 akan tersingkir dari semua kompetisi antarklub UEFA, tidak ada akses ke Liga Eropa UEFA 2024–2025.
Per pertandingan yang dimainkan pada 11 Desember 2024. Sumber: UEFA
Kriteria penentuan peringkat:
Dipastikan setidaknya lolos ke perebutan tempat babak gugur (unggulan), namun masih dapat lolos langsung ke babak 16 besar;
Dipastikan setidaknya lolos ke perebutan tempat babak gugur (non-uunggulan), namun masih dapat lolos langsung ke babak 16 besar;
Tidak dapat lolos langsung ke babak 16 besar, namun masih dapat lolos ke perebutan tempat babak gugur (unggulan);
Tidak dapat lolos langsung ke babak 16 besar, namun masih dapat lolos ke perebutan tempat babak gugur (non-unggulan).
Delapan tim teratas di liga akan lolos otomatis ke babak gugur dan akan menerima bye ke babak 16 besar, sementara tim yang finis di posisi 9 hingga 24 akan berkompetisi dalam babak play-off putaran pertama dengan dua leg untuk mengamankan jalur mereka ke babak 16 besar. Tim yang berada di peringkat 9 hingga 16 akan diunggulkan dan menjadi tuan rumah leg kedua di kandang mereka, sementara tim yang berada di peringkat 17 hingga 24 akan menjadi tuan rumah leg pertama. Pemenangnya akan bergabung dengan delapan tim teratas di babak 16 besar. Sementara itu, tim yang finis di peringkat 25 atau lebih rendah akan tersingkir dari semua kompetisi, tanpa akses ke Liga Eropa UEFA 2024–2025.[1]
Hanya mencakup kompetisi utama.
Per pertandingan pada 27 November 2024.
UEFA Champions League (viết tắt là UCL, còn được biết đến với tên gọi Cúp C1 châu Âu) là một giải đấu bóng đá cấp câu lạc bộ thường niên được tổ chức bởi Liên đoàn bóng đá châu Âu (UEFA) dành cho các câu lạc bộ có thứ hạng cao tại các giải vô địch quốc gia châu Âu. Đây là một trong những giải đấu bóng đá danh giá nhất trên thế giới và là giải đấu cấp câu lạc bộ danh giá nhất của bóng đá châu Âu, bao gồm các nhà vô địch của các giải vô địch quốc gia (đối với một số quốc gia còn có thêm một hoặc nhiều đội á quân) của các hiệp hội quốc gia.
Được giới thiệu vào năm 1955 với tên gọi European Champion Clubs' Cup, giải ban đầu được diễn ra theo thể thức loại trực tiếp và chỉ dành cho các câu lạc bộ vô địch của mỗi giải vô địch quốc gia. Giải đấu lấy tên gọi hiện tại vào năm 1992, bổ sung thêm một vòng bảng thi đấu vòng tròn hai lượt và cho phép nhiều câu lạc bộ từ cùng một quốc gia tham dự.[1] Giải kể từ đó được mở rộng, và trong khi một số giải vô địch quốc gia của châu Âu vẫn chỉ có thể cho phép nhà vô địch của họ tham dự, những giải đấu hàng đầu giờ được phép cử đến bốn đội.[2][3] Các câu lạc bộ xếp ngay sau ở giải vô địch quốc gia mà không lọt vào Champions League được phép tham dự giải hạng hai UEFA Europa League, và kể từ năm 2021, các đội không đủ điều kiện tham dự UEFA Europa League sẽ lọt vào giải hạng ba mới có tên gọi là UEFA Conference League.[4]
Theo thể thức hiện tại, UEFA Champions League được bắt đầu vào cuối tháng 6 với 1 vòng sơ loại, 3 vòng loại và 1 vòng play-off, tất cả đều được diễn ra theo thể thức hai lượt. 6 đội còn trụ lại tham dự vòng bảng cùng với 26 đội đã lọt vào thẳng. 32 đội bóng sẽ được chia làm 8 bảng 4 đội và thi đấu theo thể thức vòng tròn hai lượt. 8 đội nhất bảng và 8 đội nhì bảng tiến vào vòng đấu loại trực tiếp, đến khi chọn ra hai đội cuối cùng thi đấu trong trận chung kết vào cuối tháng 5 hoặc đầu tháng 6.[5] Đội vô địch Champions League sẽ lọt vào Champions League mùa giải sau, UEFA Super Cup và FIFA Club World Cup.[6][7]
Đã có 23 câu lạc bộ vô địch giải đấu, 12 trong số đó đã vô địch nhiều hơn một lần.[8] Các câu lạc bộ Tây Ban Nha có số lần vô địch nhiều nhất (19 lần), theo sau là Anh (15 lần) và Ý (12 lần). Anh có nhiều đội vô địch nhất, với 6 câu lạc bộ đã từng vô địch giải đấu. Real Madrid là câu lạc bộ thành công nhất trong lịch sử giải đấu với 15 lần vô địch.[9] Bayern Munich là câu lạc bộ duy nhất giành chiến thắng tất cả các trận đấu trong một mùa giải trên con đường tiến đến chức vô địch giải đấu ở mùa giải 2019–20.[10] Real Madrid là nhà đương kim vô địch sau khi đánh bại Borussia Dortmund 2–0 trong trận chung kết năm 2024.
Giải đấu châu Âu đầu tiên là Challenge Cup, một cuộc thi giữa các câu lạc bộ ở Đế quốc Áo-Hung.[11] Cúp Mitropa, một cuộc thi được mô phỏng theo Challenge Cup, được tạo ra vào năm 1927, một ý tưởng của Hugo Meisl người Áo và các câu lạc bộ Trung Âu đấu với nhau.[12] Năm 1930, Coupe des Nations (tiếng Pháp: Nations Cup), nỗ lực đầu tiên để tạo ra một chiếc cúp cho các câu lạc bộ vô địch quốc gia châu Âu, tham gia và tổ chức bởi câu lạc bộ Thụy Sĩ Servette.[13] Được tổ chức tại Geneva, nó tập hợp mười nhà vô địch từ khắp các châu lục. Đội chiến thắng là Újpest của Hungary.[13] Các quốc gia châu Âu Latin đã cùng nhau thành lập Cúp Latin vào năm 1949.[14] Sau khi nhận được báo cáo từ các nhà báo của mình về Campeonato Sudamericano de Campeones năm 1948, Gabriel Hanot, biên tập viên của L'Équipe, đã đề xuất một giải thi đấu giữa các đội vô địch bóng đá các quốc gia.[15] Sau khi Stan Cullis tuyên bố Wolverhampton Wanderers là "Nhà vô địch thế giới" sau một trận giao hữu thành công vào những năm 1950, đặc biệt là chiến thắng giao hữu 3-2 trước Budapest Honvéd, Hanot cuối cùng đã thuyết phục được UEFA tham gia một giải đấu như vậy. Nó được hình thành ở thành phố Paris của Pháp vào năm 1955 với tên là Cúp các câu lạc bộ vô địch châu Âu.
Cúp C1 châu Âu lần đầu diễn ra trong mùa giải 1955-56.[16][17] Mười sáu đội tham gia: Milan (Ý), AGF Aarhus (Đan Mạch), Anderlecht (Bỉ), Djurgården (Thụy Điển), Gwardia Warszawa (Ba Lan), Hibernian (Scotland), Partizan (Nam Tư), PSV Eindhoven (Hà Lan), Rapid Wien (Áo), Real Madrid (Tây Ban Nha), Rot-Weiss Essen (Tây Đức), Saarbrücken (Saar), Servette (Thụy Sỹ), Sporting CP (Bồ Đào Nha), Stade de Reims (Pháp) và Vörös Lobogó (Hungary).[16][17] Trận đấu Cúp C1 châu Âu đầu tiên diễn ra vào ngày 4 tháng 9 năm 1955 và kết thúc với tỷ số hòa 3-3 giữa Sporting CP và Partizan.[16][17] Bàn thắng đầu tiên trong lịch sử Cúp C1 châu Âu được ghi bởi João Baptista Martins của Sporting CP.[16][17] Trận chung kết đã diễn ra tại sân vận động Công viên các Hoàng tử giữa Stade de Reims và Real Madrid.[16][17][18] Đội bóng của Tây Ban Nha đã lội ngược dòng giành chiến thắng 4-3 nhờ các bàn thắng của Alfredo Di Stéfano và Marquitos, cũng như cú đúp của Héctor Rial.[16][17][18]
Real Madrid đã bảo vệ thành công chiếc cúp mùa tới trên sân nhà của họ, Santiago Bernabéu, khi đối đầu với Fiorentina.[19][20] Sau hiệp một không biết mệt mỏi, Real Madrid đã ghi hai bàn sau sáu phút để đánh bại đội bóng Ý.[19][20] Năm 1958, Milan đã không tận dụng thành công sau khi vượt lên dẫn trước hai lần, sau lại để Real Madrid cân bằng.[21][22] Trận chung kết được tổ chức tại sân vận động Heysel đã đến hiệp phụ, nơi Francisco Gento ghi bàn thắng trận đấu để cho phép Real Madrid củng cố danh hiệu chức vô địch lần thứ ba liên tiếp.[21][22] Trong trận tái đấu ở trận chung kết, Real Madrid đã phải đối mặt với Stade Reims tại trận đấu ở Neckarstadion cho trận chung kết mùa giải 1958-59, dễ dàng giành chiến thắng 2-0.[23][24] Phía Tây Đức, Eintracht Frankfurt trở thành đội bóng không phải thuộc một nước latin đầu tiên lọt vào trận chung kết Cúp C1 châu Âu.[25][26] Trận chung kết mùa giải 1959-60 vẫn giữ kỷ lục về số bàn thắng ghi được nhiều nhất, khi Real Madrid đánh bại Eintracht Frankfurt 7-3 ở Hampden Park, nhờ cú poker của Ferenc Puskás và cú hat-trick của Alfredo Di Stéfano.[25][26] Đây là danh hiệu thứ năm liên tiếp của Real Madrid, một kỷ lục vẫn còn tồn tại đến ngày hôm nay.[8]
Triều đại của Real Madrid kết thúc ở mùa giải 1960-61 khi kình địch Barcelona truất ngôi họ ở vòng đầu tiên.[27][28] Tuy nhiên, chính Barcelona bị đánh bại trong trận chung kết bởi đội bóng Bồ Đào Nha là Benfica với tỷ số 3-2 tại Sân vận động Wankdorf.[27][28][29] Được củng cố bởi Eusébio, Benfica đã đánh bại Real Madrid 5-3 tại sân vận động Olympic ở Amsterdam và giữ cúp cho mùa thứ hai liên tiếp.[29][30][31] Benfica muốn lặp lại thành công của Real Madrid nhưng cú đúp từ cầu thủ người Brazil gốc Ý Jose Altafini tại sân vận động Wembley đã trao chiến lợi phẩm lại cho Milan, khiến chiếc cúp rời khỏi bán đảo Iberia lần đầu tiên.[32][33][34] Internazionale đánh bại một lão tướng - Real Madrid 3-1 trong trận đấu ở Ernst-Happel-Stadion để giành chiến thắng trong mùa giải 1963-64.[35][36][37] Danh hiệu ở lại thành phố Milan trong năm thứ ba liên tiếp sau khi Inter đánh bại Benfica 1-0 tại sân nhà của họ, San Siro.[38][39][40]
Từ mùa bóng 1992-93, giải được đổi tên thành UEFA Champions League. Và đến mùa bóng 1997-98, có một sự thay đổi lớn trong điều lệ giải, ngoài các đội vô địch quốc gia, các đội có thứ hạng cao trong mỗi giải vô địch (số lượng đội của mỗi quốc gia dựa theo bảng xếp hạng các thành viên UEFA trong 5 năm gần nhất) cũng có quyền tham dự. Mùa bóng năm 2005-06 và 2006-07, 3 quốc gia Tây Ban Nha, Anh và Ý (từ mùa bóng 2013-14, Ý chỉ còn 3 đội tham dự, vì Đức đã lấy mất một suất của Ý), được quyền cử 4 đội tham gia.
Phần điệp khúc của đoạn nhạc hiệu UEFA Champions League.
"Phép thuật... nó ma thuật hơn tất cả những thứ khác. Khi bạn nghe bài nhạc hiệu, nó quyến rũ bạn ngay lập tức."
Nhạc hiệu UEFA Champions League, có tên chính thức là "Champions League", được viết bởi Tony Britten soạn theo phong cách của nhà soạn nhạc người Đức George Frideric Handel (1685-1759) với âm hưởng chủ yếu theo bài Zadok the Priest (một trong những bài hát theo hướng đăng quang của ông).[42][43] UEFA ủy nhiệm cho Britten vào năm 1992 để viết một bài nhạc hiệu và tác phẩm được trình diễn bởi Dàn nhạc Hoàng gia Philharmonic của London.[42] Trang web chính thức của UEFA tuyên bố, hiện nay nhạc hiệu gần như mang tính biểu tượng như chiếc cúp."[42]
Điệp khúc chứa ba ngôn ngữ chính thức được UEFA sử dụng: tiếng Anh, tiếng Đức và tiếng Pháp.[44] Khoảnh khắc cao trào được đặt thành câu cảm thán 'Die Meister! Die Besten! Les Grandes Équipes! The Champions!'.[45] Điệp khúc của quốc ca được phát trước mỗi trận đấu của UEFA Champions League khi hai đội được xếp hàng, cũng như ở đầu và cuối chương trình phát sóng trên truyền hình về các trận đấu. Ngoài bài nhạc hiệu, còn có nhạc dẫn, trong đó có các phần của bài nhạc hiệu, được chơi khi các đội vào sân.[46] Bài nhạc hiệu hoàn chỉnh dài khoảng ba phút và có hai câu thơ ngắn cùng điệp khúc.[44]
Các lần hát đặc biệt được trình diễn trực tiếp tại Chung kết Champions League với lời bài hát bằng các ngôn ngữ khác, đổi sang ngôn ngữ của quốc gia chủ nhà cho phần điệp khúc. Các phiên bản này đã được thực hiện bởi Andrea Bocelli (Ý) (Rome 2009, Milan 2016 và Cardiff 2017), Juan Diego Flores (Tây Ban Nha) (Madrid 2010), All Angels (Wembley 2011), Jonas Kaufmann, David Garrett (Munich 2012) và Mariza (Lisbon 2014). Trong trận chung kết năm 2013 tại sân vận động Wembley, đoạn điệp khúc đã được chơi hai lần. Tại Kiev 2018, phiên bản nhạc cụ của hợp xướng đã được chơi bởi 2Cellos.[47] Bài quốc ca đã được phát hành thương mại với phiên bản gốc trên iTunes và Spotify với tên Champions League Theme. Vào năm 2018, nhà soạn nhạc Hans Zimmer đã phối lại giai điệu với rapper Vince Staples cho trò chơi video FIFA 19 của EA Sports, FIFA và cũng như trong đoạn giới thiệu của trò chơi.[48]
Cúp cao 74 cm, nặng 11 kg và đắt giá nhất khoảng 200.000 franc. Đội đoạt cúp còn được nhận 20 Huy chương vàng và một bản sao của chiếc cúp với kích cỡ nhỏ hơn, đồng thời có quyền giữ chiếc cúp thật trong vòng một năm trước khi trao lại cho UEFA "trong tình trạng nguyên xi" (nếu hư hại sẽ bị phạt nặng), một tháng trước trận chung kết lần sau.
Mỗi năm, đội chiến thắng được trao Cúp vô địch châu Âu, với phiên bản hiện tại được trao từ năm 1967. Từ mùa giải 1968–69 đến trước mùa 2008–09, nếu một đội đoạt chức vô địch 3 lần liên tiếp, hoặc trong 5 lần khác nhau, đội đó có quyền sở hữu vĩnh viễn chiếc cúp và UEFA sẽ phải làm một chiếc cúp khác hoàn toàn giống hệt (UEFA luôn giữ lại bản gốc). 5 câu lạc bộ có được vinh dự này là Real Madrid (15 lần vô địch); A.C. Milan (7 lần); FC Bayern München (6 lần, trong đó 3 lần liên tiếp); Liverpool FC (6 lần); Ajax Amsterdam (4 lần, trong đó 3 lần liên tiếp). Kể từ năm 2009, UEFA sẽ giữ vĩnh viễn bản gốc của chiếc cúp, do vậy một câu lạc bộ nếu đạt đủ 5 danh hiệu vô địch, hoặc vô địch 3 lần liên tiếp sẽ nhận được một bản sao của chiếc cúp với cùng kích thước và tên của nhà vô địch được khắc trên đó, cùng với phù hiệu cho những người chiến thắng. Đó là một logo nhỏ hình elip, nền xám, phác thảo một phần của chiếc cúp với viền trắng, ở giữa là số danh hiệu vô địch C1 của câu lạc bộ. Năm câu lạc bộ kể trên, cùng với F.C. Barcelona với chức vô địch thứ 5 vào mùa giải 2014-15 sẽ được gắn phù hiệu cho những người chiến thắng trên tay trái của áo thi đấu mãi về sau, mỗi khi thi đấu tại UEFA Champions League.
Tính đến mùa giải 2012-13, 40 huy chương vàng được trao cho những đội vô địch Champions League và 40 huy chương bạc cho á quân.[49]
Kể từ mùa giải 2021–22, số tiền thưởng cố định được trả cho các câu lạc bộ như sau:[50]
Điều này có nghĩa là một câu lạc bộ có thể kiếm được nhiều nhất 85.140.000 € tiền thưởng theo cấu trúc này, không tính tiền thưởng chung của các vòng đấu loại, vòng play-off hoặc nhóm thị trường.
Một phần lớn doanh thu phân phối từ UEFA Champions League được liên kết với "nhóm thị trường", phân phối được xác định bởi giá trị của thị trường truyền hình ở mỗi quốc gia. Đối với mùa giải 2014-15, Juventus, đội á quân của giải, đã kiếm được gần 89,1 triệu euro, trong đó có 30,9 triệu euro là tiền thưởng, so với 61,0 triệu euro kiếm được từ Barcelona, đội vô địch của giải và trong đó có 36,4 triệu euro là tiền thưởng.[51] Riêng trong mùa giải 2019-20, đội á quân Paris Saint-Germain đã kiếm được gần 126,8 triệu euro, trong đó có 101,3 triệu euro là tiền thưởng, so với 125,46 triệu euro kiếm được từ đội vô địch Bayern Munich và trong đó có 112,96 triệu euro là tiền thưởng.[52]
Doanh thu và lợi nhuận của UEFA Champions League đến từ quảng cáo, vé trận đấu... cũng như bản quyền truyền hình tại mỗi quốc gia sẽ được dùng để chia thưởng cho các câu lạc bộ cũng như liên đoàn của các quốc gia có câu lạc bộ tham dự.
UEFA trong năm 2012 đã ước tính doanh thu từ UEFA Champions League và UEFA Super Cup là 1,34 tỷ €.[53]
Kể từ khi ra đời với tên gọi European Champion Clubs' Cup (tức Cúp C1), giải đấu này chỉ dành cho các đội đoạt chức vô địch quốc gia tại giải vô địch hạng cao nhất của các quốc gia châu Âu là thành viên của UEFA và đội đương kim vô địch của mùa giải trước - đang giữ cúp.
Vì vậy, nếu một đội bóng không bảo vệ được danh hiệu vô địch trong nước nhưng đoạt được cúp C1 thì năm sau tiếp tục được dự giải và quốc gia đó sẽ là nước duy nhất có 2 đội dự Cúp C1. Nếu đội vô địch Cúp C1 đồng thời đoạt "cú đúp" - vô địch cả giải trong nước thì quốc gia đó vẫn chỉ có 1 đội dự cúp này như những nước khác. Trong cả trường hợp đội vô địch Cúp C1 bị xuống hạng ở giải trong nước vẫn được dự giải này trong mùa bóng tiếp theo.
Thể thức duy nhất mà UEFA áp dụng từ năm 1955 tới năm 1991 là phân cặp đấu loại trực tiếp từ vòng đầu tới vòng cuối cùng. Vòng đầu có 32 đội, lần lượt qua 5 lượt tới trận chung kết còn 2 đội.
Mùa bóng 1986-87, vòng 1 Cúp C1 chỉ có 31 đội tham dự do sự cố chính trị làm vắng mặt 1 thành viên. Do đó đội đương kim vô địch là Steaua Bucharest của Rumani được vào thẳng vòng 2.
Ở mùa giải 1991-92, Cúp C1 vẫn mang tên là European Champion Clubs' Cup như trước đây, nhưng UEFA đã thử nghiệm một thể thức thi đấu mới. 8 đội lọt vào tứ kết được chia làm hai bảng thi đấu vòng tròn một lượt (vẫn gồm 2 lượt trận sân nhà sân khách cho mỗi cặp đấu), chọn ra 2 đội đầu bảng vào thi đấu trận chung kết.
Mùa giải 1992-93, giải bóng đá này chính thức được đổi tên thành UEFA Champions League - giải đấu của các nhà vô địch. Lúc này, vòng tứ kết vẫn gồm 8 đội nhưng lại có thêm vòng bán kết. Trận bán kết diễn ra giữa đội nhất bảng này gặp nhì bảng kia, nhưng chỉ thi đấu một trận duy nhất trên sân của những đội nhất bảng.
Real Madrid là đội bóng giữ kỷ lục lâu bị loại ở Cúp C1 nhất. Tính từ khi tham gia năm 1955 tới năm 1960, Real Madrid liên tục vô địch cúp này 5 năm và chưa từng bị loại. Tới mùa bóng 1960-61, Real cùng FC Barcelona là đội vô địch trong nước cùng đại diện cho Tây Ban Nha dự giải. Do thời đó chưa có quy định hạt giống nên việc bốc thăm ngẫu nhiên khiến Real Madrid và Barcelona gặp nhau ngay vòng đầu. Kết quả Barcelona đã loại Real bằng kết quả hoà 2-2 ở Sân vận động Santiago Bernabéu và thắng 2-1 ở Camp Nou. Đó là lần đầu tiên Real Madrid bị loại ở Cúp C1.
UEFA mở rộng số đội tham dự, cho phép các nước có thành tích cao nhất được cử 2 đại diện tham dự - đội vô địch và đội á quân. Do số đội tăng lên, số đội dự vòng bảng là 16 và do đó có bốn bảng sau 2 vòng đầu. 8 đội đứng đầu bốn bảng lọt vào vòng tứ kết, đấu loại trực tiếp tới chung kết.
Trong những năm tiếp theo, do sức ép từ phía nhóm G-14, các đội bóng mạnh và giàu có ở châu Âu, UEFA mở rộng đối tượng tham dự Champions League hơn, cho phép 3 quốc gia có thành tích cao nhất được cử tới 4 đội tham dự, các nước có thành tích thấp hơn có số đội tham dự giảm dần, để tạo điều kiện cho những đội bóng giàu có cơ hội đoạt Cúp này ngay cả khi không vô địch trong nước nhiều năm liền.
Các vòng loại cho các đội yếu từ những nước có hệ số điểm thấp được thu xếp từ mùa hè để bắt đầu vào tháng 9, vòng 1 bắt đầu là vòng đấu bảng với số đội tham gia là 32 đội tại tám bảng đấu.
Quy định mở rộng đối tượng tham dự này khiến cho giải thực chất không còn đúng với tên gọi "giải đấu của các nhà vô địch" - Champions League nữa.
Bắt đầu từ mùa giải 2015–16, đương kim vô địch UEFA Europa League sẽ được phép tham dự UEFA Champions League, nhưng chỉ bắt đầu từ vòng play-off, nhằm đảm bảo khả năng tham gia vòng bảng của các đội bóng cạnh tranh khác. Đội vô địch UEFA Europa League sẽ được tham dự UEFA Champions League ngay từ vòng bảng với điều kiện đội vô địch UEFA Champions League đã giành vé từ đường quốc nội. Do đó, số lượng tối đa đội bóng đến từ cùng một quốc gia có thể tham gia Champions League cũng đã được tăng từ bốn lên năm đội.
Số đội đá play-off sẽ giảm từ 20 đội xuống còn 12 đội nghĩa là 4 đội xếp thứ 4 từ các giải vô địch quốc gia xếp hạng từ 1 đến 4 sẽ được vào thẳng vòng bảng.
Quốc gia thành viên UEFA có đại diện ở vòng bảng
Quốc gia thành viên UEFA chưa có đại diện ở vòng bảng
Kể từ mùa giải 2009-10, UEFA Champions League bắt đầu với vòng đấu bảng gồm 32 đội, trước đó là hai vòng loại 'luồng' cho các đội không được vào thẳng giải đấu. Hai luồng được phân chia giữa các đội đủ điều kiện nhờ vô địch giải đấu trong nước và những đội đủ điều kiện nhờ đứng từ hạng 2 đến hạng 4 trong bảng xếp hạng giải vô địch quốc gia trong nước của mỗi đội bóng.
Số lượng đội bóng mà mỗi hiệp hội được tham gia UEFA Champions League dựa trên các hệ số do UEFA đưa ra cho các hiệp hội. Các hệ số này được xét bởi kết quả của các câu lạc bộ đại diện cho mỗi hiệp hội trong mùa giải Champions League và UEFA Europa League/UEFA Cup trước đó. Hệ số của hiệp hội càng cao, càng có nhiều đội đại diện cho hiệp hội tham gia Champions League và được hưởng lợi vì có càng ít vòng đấu loại mà các đội của hiệp hội phải thi đấu.
Ngoài các tiêu chí trên, bất kỳ câu lạc bộ nào cũng phải được hiệp hội quốc gia của mình cấp phép tham gia Champions League. Để có được giấy phép này, câu lạc bộ phải đáp ứng một số yêu cầu về tiêu chuẩn sân vận động, cơ sở hạ tầng và nguồn tài chính.
Mùa giải 2005–06, Liverpool và Artmedia Bratislava đã trở thành những đội đầu tiên lọt vào vòng bảng Champions League sau khi chơi ở cả ba vòng loại. Trong mùa 2008–09, cả BATE Borisov và Anorthosis Famagusta đều đạt được thành tích tương tự. Real Madrid đang giữ kỷ lục xuất hiện liên tiếp nhiều nhất ở vòng bảng, có đủ điều kiện 25 lần liên tiếp (1997–nay). Họ bị bám sát bởi Arsenal với 19 lần tham dự (1998-2016)[54] và Manchester United là 18 lần (1996–2013).[55]
Từ năm 2003 đến 2008, không có sự khác biệt nào được đưa ra giữa nhà vô địch và không vô địch trong vòng loại. 16 đội xếp hạng hàng đầu trải rộng trên các giải đấu lớn nhất trong nước đủ điều kiện trực tiếp cho vòng bảng giải đấu. Trước đó, ba vòng đấu loại trực tiếp sơ bộ để đánh bại các đội còn lại.
Một ngoại lệ đối với hệ thống vòng loại châu Âu thông thường đã xảy ra vào năm 2005, sau khi Liverpool vô địch Champions League năm trước, nhưng không hoàn thành vị trí vòng loại Champions League tại Premier League mùa đó. UEFA đã dành sự phân phối đặc biệt cho Liverpool để tham dự Champions League, mang lại cho Anh năm vị trí vòng loại.[56] UEFA sau đó phán quyết rằng các nhà vô địch bảo vệ đủ điều kiện cho cuộc đua năm sau bất kể thứ hạng giải đấu trong nước của họ. Tuy nhiên, đối với những giải đấu có bốn đội tham dự Champions League, điều này có nghĩa là, nếu người chiến thắng Champions League nằm ngoài bốn đội hàng đầu của giải đấu trong nước, nó sẽ đủ điều kiện để trả giá cho đội xếp thứ tư trong giải đấu. Cho đến mùa 2015-16, không có hiệp hội nào có thể có nhiều hơn bốn đội tham gia Champions League.[57] Vào tháng 5 năm 2012, Tottenham Hotspur đứng ở vị trí thứ tư tại Premier League mùa giải 2011-12, hơn 2 bậc so với Chelsea, nhưng không đủ điều kiện cho Champions League mùa 2012-13.[58] Tottenham đã bị hạ bệ ở UEFA Europa League 2012-13.[58]
Vào tháng 5 năm 2013,[59] người ta đã quyết định rằng, bắt đầu từ mùa 2015-16 (và tiếp tục ít nhất là cho đến mùa giải 2017-18), những đội chiến thắng UEFA Europa League mùa trước sẽ đủ điều kiện tham dự UEFA Champions League, tham gia từ vòng play-off và bước vào vòng bảng.[60]
Vào năm 2007, Michel Platini, chủ tịch UEFA, đã đề xuất lấy một vị trí trong ba giải đấu với bốn đội tham gia và phân bổ nó cho người chiến thắng cúp quốc gia đó. Đề xuất này đã bị từ chối trong một cuộc bỏ phiếu tại cuộc họp của Hội đồng Chiến lược UEFA.[61] Tuy nhiên, trong cùng một cuộc họp, người ta đã đồng ý rằng đội xếp thứ ba trong ba giải đấu hàng đầu sẽ nhận được vòng loại tự động cho vòng bảng, thay vì vào vòng loại thứ ba, trong khi đội hạng tư sẽ vào vòng chơi tắt vòng cho những đội không vô địch, đảm bảo một đối thủ từ một trong 15 giải đấu hàng đầu châu Âu. Đây là một phần trong kế hoạch của Platini nhằm tăng số lượng đội đủ điều kiện trực tiếp vào vòng bảng, đồng thời tăng số lượng đội từ các quốc gia xếp hạng thấp hơn ở vòng bảng.[62]
Năm 2012, Arsène Wenger gọi việc đủ điều kiện tham gia Giải vô địch bằng cách hoàn thành bốn vị trí hàng đầu tại Giải Ngoại hạng Anh với tên gọi "Cúp thứ 4". Cụm từ được đặt ra sau một cuộc hội thảo trước trận đấu khi ông được hỏi về việc Arsenal không có cúp sau khi thua FA Cup. Ông ấy nói "Chiếc cúp đầu tiên là hoàn thành trong top bốn".[63] Tại Đại hội cổ đông 2012 của Arsenal, Wenger cũng được trích dẫn: "Đối với tôi có năm danh hiệu mỗi mùa: Premier League, Champions League, thứ ba là đủ điều kiện cho Champions League..."[64]
Giải đấu bắt đầu với vòng bảng gồm 32 đội, được chia thành tám bảng. Hạt giống được sử dụng trong khi thực hiện bốc thăm cho giai đoạn này, trong khi các đội từ cùng một quốc gia có thể không nằm cùng một bảng đấu với nhau. Đội chiến thắng và á quân từ mỗi bảng sau đó tiến vào vòng tiếp theo. Đội đứng thứ ba bước vào UEFA Europa League.
Đối với giai đoạn này, đội chiến thắng từ một bảng thi đấu với đội á quân từ một bảng khác và các đội từ cùng một hiệp hội có thể không được đối đầu với nhau. Từ vòng tứ kết trở đi, việc bốc thăm là hoàn toàn ngẫu nhiên. Giải đấu sử dụng luật bàn thắng sân khách cho đến mùa giải 2020–21.[65]
Vòng bảng được chơi từ tháng 9 đến tháng 12, trong khi vòng đấu loại trực tiếp bắt đầu vào tháng Hai. Các trận đấu loại trực tiếp được chơi ở sân khách và sân nhà, ngoại trừ trận chung kết. Trận chung kết thường được tổ chức vào hai tuần cuối tháng Năm hoặc vào những ngày đầu tháng Sáu, đã xảy ra trong ba năm số lẻ liên tiếp kể từ năm 2015.
Đội thắng được 3 điểm, hòa 1 điểm, thua 0 điểm. Trong trường hợp có hai hay nhiều đội bằng điểm nhau sau khi vòng đấu bảng kết thúc, việc phân định ngôi thứ sẽ dựa trên các tiêu chuẩn sau:
Sau đây là danh sách mặc định.[66]
Đơn vị trọng tài UEFA được chia thành năm loại dựa trên kinh nghiệm. Một trọng tài ban đầu được đưa vào Hạng 4 ngoại trừ các trọng tài đến từ Pháp, Đức, Anh, Ý hoặc Tây Ban Nha. Các trọng tài từ năm quốc gia này thường thoải mái với các trận đấu chuyên nghiệp hàng đầu và do đó được đặt trực tiếp vào Loại 3. Mỗi màn trình diễn của trọng tài được quan sát và đánh giá sau mỗi trận đấu; hạng mục của anh ấy có thể được sửa đổi hai lần mỗi mùa, nhưng trọng tài không thể được thăng hạng trực tiếp từ Hạng mục 3 lên Hạng mục Ưu tú.[67]
Phối hợp với Đơn vị trọng tài UEFA, Ủy ban trọng tài UEFA chịu trách nhiệm chỉ định trọng tài cho các trận đấu. Các trọng tài được bổ nhiệm dựa trên các trận đấu, màn trình diễn và mức độ thể lực trước đó. Để ngăn chặn sự thiên vị, Champions League có tính quốc tịch. Không trọng tài nào có thể có cùng quốc tịch với bất kỳ câu lạc bộ nào trong các bảng. Các chỉ định về trọng tài, được đề xuất bởi Đơn vị trọng tài UEFA, được gửi đến Ủy ban trọng tài UEFA để được thảo luận hoặc sửa đổi. Sau khi có sự đồng thuận, tên của trọng tài được chỉ định sẽ được giữ bí mật cho đến hai ngày trước trận đấu với mục đích giảm thiểu ảnh hưởng của công chúng.[67]
Kể từ năm 1990, một trọng tài quốc tế của UEFA không thể vượt quá 45 tuổi. Sau khi bước sang tuổi 45, một trọng tài phải từ chức vào cuối mùa giải. Giới hạn độ tuổi được thiết lập để đảm bảo mức độ thể dục. Ngày nay, các trọng tài UEFA Champions League được yêu cầu phải vượt qua bài kiểm tra thể lực thậm chí để được xem xét ở cấp độ quốc tế.[67]
Giống như FIFA World Cup, UEFA Champions League được tài trợ bởi một nhóm các tập đoàn đa quốc gia, trái ngược với nhà tài trợ chính duy nhất thường thấy trong các giải đấu hàng đầu quốc gia. Khi Champions League được thành lập vào năm 1992, người ta đã quyết định tối đa tám công ty nên được phép tài trợ cho sự kiện này, với mỗi công ty được phân bổ bốn bảng quảng cáo xung quanh chu vi của sân, cũng như vị trí logo ở trước và sau phỏng vấn sau trận đấu và một số lượng vé nhất định cho mỗi trận đấu. Điều này, kết hợp với một thỏa thuận để đảm bảo các nhà tài trợ giải đấu được ưu tiên trên các quảng cáo truyền hình trong các trận đấu, đảm bảo rằng mỗi nhà tài trợ chính của giải đấu đều được tiếp xúc tối đa.[68]
Từ giai đoạn đấu loại trực tiếp 2012-13, UEFA đã sử dụng quảng cáo LED được lắp đặt tại các sân vận động loại trực tiếp, bao gồm cả giai đoạn cuối. Từ mùa giải 2015-16 trở đi, UEFA đã sử dụng cách quảng cáo như vậy từ vòng play-off cho đến trận chung kết.[69]
Các nhà tài trợ chính của giải đấu cho giai đoạn 2021–24 là:
Adidas là nhà tài trợ thứ cấp và cung cấp bóng trận đấu chính thức, Adidas Finale, còn đồng phục trọng tài được tài trợ bởi Macron.[79] Hublot cũng là nhà tài trợ thứ cấp với tư cách là ban chính thức thứ tư của cuộc thi.[80]
Câu lạc bộ cá nhân có thể mặc áo với quảng cáo. Tuy nhiên, chỉ có một tài trợ được phép cho mỗi áo ngoài của nhà sản xuất. Các ngoại lệ được thực hiện cho các tổ chức phi lợi nhuận, có thể xuất hiện ở mặt trước của áo, kết hợp với nhà tài trợ chính hoặc ở mặt sau, dưới số đội hình hoặc trên khu vực cổ áo.[81]
Nếu các câu lạc bộ chơi một trận đấu trong một quốc gia nơi danh mục tài trợ có liên quan bị hạn chế (chẳng hạn như hạn chế quảng cáo rượu của Pháp), thì họ phải xóa logo đó khỏi áo của họ. Ví dụ, khi Rangers thi đấu bên phía Pháp với Auxerre và Strasbourg tại Champions League 1996-97 và UEFA Cup, các cầu thủ của Rangers đã đeo logo của Center Parcs thay vì McEwan's Lager (cả hai công ty lúc đó là công ty con của Scottish & Newcastle).[82]
Giải đấu thu hút đông đảo khán giả truyền hình, không chỉ ở châu Âu, mà trên toàn thế giới. Trận chung kết của giải đấu, trong những năm gần đây, là sự kiện thể thao thường niên được theo dõi nhiều nhất trên thế giới.[83] Trận chung kết của giải đấu 2012-13 có xếp hạng truyền hình cao nhất cho đến nay, thu hút khoảng 360 triệu khán giả truyền hình.[84]
cho biết cầu thủ đến từ thời kỳ Cúp C1 Châu Âu.
Bảng dưới đây không bao gồm các bàn thắng ghi trong giai đoạn vòng loại.
cho biết cầu thủ đến từ thời kỳ Cúp C1 Châu Âu
Bảng dưới đây không bao gồm việc ra sân trong giai đoạn vòng loại.
Bắt đầu từ mùa giải 2021–22, UEFA đã giới thiệu giải thưởng Cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải UEFA Champions League.
Ban giám khảo bao gồm các huấn luyện viên của các câu lạc bộ tham gia vòng bảng của cuộc thi, cũng như 55 nhà báo được lựa chọn bởi nhóm European Sports Media (ESM), một người từ mỗi hiệp hội thành viên UEFA.
Cùng mùa giải, UEFA cũng giới thiệu giải thưởng Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất mùa giải UEFA Champions League.
Các bài viết liên quan đến UEFA Champions League
European association football tournament
The UEFA Champions League (abbreviated as UCL) is an annual club association football competition organised by the Union of European Football Associations (UEFA) that is contested by top-division European clubs. The competition begins with a round robin league phase to qualify for the double-legged knockout rounds, and a single-leg final. It is the most-watched club competition in the world and the third most-watched football competition overall, behind only the UEFA European Championship and the FIFA World Cup. It is one of the most prestigious football tournaments in the world and the most prestigious club competition in European football, played by the national league champions (and, for some nations, one or more runners-up) of their national associations.
Introduced in 1955 as the Coupe des Clubs Champions Européens (French for European Champion Clubs' Cup), and commonly known as the European Cup, it was initially a straight knockout tournament open only to the champions of Europe's domestic leagues, with its winner reckoned as the European club champion. The competition took on its current name in 1992, adding a round-robin group stage in 1991 and allowing multiple entrants from certain countries since the 1997–98 season.[1] While only the winners of many of Europe's national leagues can enter the competition, the top 5 leagues by coefficient provide four teams each by default,[2] with a possibility for additional spots based on performance during the previous season.[3][4] Clubs that finish below the qualifying spots are eligible for the second-tier UEFA Europa League competition, and since 2021, for the third-tier UEFA Conference League.[5]
In its present format, the Champions League begins in early July with three qualifying rounds and a play-off round, all played over two legs. The seven surviving teams enter the league phase, joining 29 teams qualified in advance. The 36 teams each play eight opponents, four home and four away. The 24 highest-ranked teams proceed to the knockout phase that culminates with the final match in late May or early June.[6] The winner of the Champions League automatically qualifies for the following year's Champions League, the UEFA Super Cup, the FIFA Intercontinental Cup and the FIFA Club World Cup.[7][8]
Spanish clubs have the most victories (20 wins), followed by England (15 wins) and Italy (12 wins). England has the most winning teams, with six clubs having won the title. The competition has been won by 23 clubs and 13 of them have won it more than once.[9] Real Madrid is the most successful club in the tournament's history, having won it 15 times. Madrid is the only club to have won it five times in a row (the first five editions).[10] Only one club has won all of their matches in a single tournament en route to the tournament victory: Bayern Munich in the 2019–20 season.[11] Real Madrid is the current European champion, having beaten Borussia Dortmund 2–0 in the 2024 final for their fifteenth title.
The first time the champions of two European leagues met was in what was nicknamed the 1895 World Championship, when English champions Sunderland beat Scottish champions Heart of Midlothian 5–3.[12] The first pan-European tournament was the Challenge Cup, a competition between clubs in the Austro-Hungarian Empire.[13] Three years later, in 1900, the champions of Belgium, Netherlands and Switzerland, which were the only existing leagues in continental Europe at the time, participated in the Coupe Van der Straeten Ponthoz, thus being dubbed as the "club championship of the continent" by the local newspapers.[14][15]
The Mitropa Cup, a competition modelled after the Challenge Cup, was created in 1927, an idea of Austrian Hugo Meisl, and played between Central European clubs.[16] In 1930, the Coupe des Nations (French: Nations Cup), the first attempt to create a cup for national champion clubs of Europe, was played and organised by Swiss club Servette.[17] Held in Geneva, it brought together ten champions from across the continent. The tournament was won by Újpest of Hungary.[17] Latin European nations came together to form the Latin Cup in 1949.[18]
After receiving reports from his journalists over the highly successful South American Championship of Champions of 1948, Gabriel Hanot, editor of L'Équipe, began proposing the creation of a continent-wide tournament.[19] In interviews, Jacques Ferran (one of the founders of the European Champions Cup, together with Gabriel Hanot),[20] said that the South American Championship of Champions was the inspiration for the European Champions Cup.[21] After Stan Cullis declared Wolverhampton Wanderers "Champions of the World" following a successful run of friendlies in the 1950s, in particular a 3–2 friendly victory against Budapest Honvéd, Hanot finally managed to convince UEFA to put into practice such a tournament.[1] It was conceived in Paris in 1955 as the European Champion Clubs' Cup.[1]
Gambaran Umum Tim dan Pertandingan Terperinci
Betimate menawarkan pratinjau pertandingan terperinci, termasuk susunan pemain, performa terkini, informasi terkini cedera, dan statistik utama. Tinjauan menyeluruh ini membantu dalam menilai kekuatan dan kelemahan masing-masing tim, sehingga menghasilkan prediksi yang akurat.
Tim yang Lolos ke Babak Grup Liga Champions UEFA 2024/25
Saat kami maju melalui babak kualifikasi, beberapa tim telah mengamankan tempat mereka di fase liga. Berikut adalah daftar tim yang dijamin akan berpartisipasi:
Pemenang Liga Eropa UEFA : Atalanta
Inggris : Manchester City, Arsenal, Liverpool, Aston Villa
Spanyol : Real Madrid, Barcelona, Girona, Atletico Madrid
Jerman : Leverkusen, Stuttgart, Bayern, Leipzig, Dortmund
Italia : Inter Milan, AC Milan, Bologna, Juventus
Perancis : Paris Saint-Germain, Monako, Brest
Belanda : PSV Eindhoven, Feyenoord
Portugal : Sporting CP
Pemenang Liga Champions kembali seimbang : Shakhtar Donetsk
Pemenang Liga Europa : Benfica
Young Player of the Season
In the same season, UEFA also introduced the UEFA Champions League Young Player of the Season award.
Articles related to the UEFA Champions League
Tim Juara UCL dalam 10 Tahun Terakhir
Selama dekade terakhir, Liga Champions UEFA telah menyaksikan serangkaian juara luar biasa, yang menyoroti dominasi dan semangat kompetitif klub-klub elit Eropa. Pada musim 2013/14, Real Madrid mengamankan gelar ke-10 mereka, yang dikenal sebagai "La Décima," dengan mengalahkan Atlético Madrid di final yang mendebarkan. Tahun berikutnya, FC Barcelona menang, mengklaim gelar Liga Champions kelima mereka dengan kemenangan atas Juventus.
Real Madrid kemudian memulai perjalanan yang belum pernah terjadi sebelumnya, memenangkan tiga gelar berturut-turut dari 2015/16 hingga 2017/18, masing-masing mengalahkan Atlético Madrid, Juventus, dan Liverpool di final. Pada musim 2018/19, Liverpool meraih mahkota Eropa keenam mereka dengan mengalahkan Tottenham Hotspur. Bayern Munich mendominasi musim 2019/20, memenangkan gelar keenam mereka dengan mengalahkan Paris Saint-Germain di final.
Chelsea muncul sebagai pemenang di musim 2020/21, mengamankan gelar Liga Champions kedua mereka dengan kemenangan atas Manchester City. Real Madrid menambah satu gelar lagi ke dalam koleksi mereka di musim 2021/22 dengan mengalahkan Liverpool. Manchester City kemudian memenangkan gelar Liga Champions pertama mereka di musim 2022/23 dan mengikutinya dengan kemenangan lain di musim 2023/24, mengukuhkan diri sebagai kekuatan baru di sepak bola Eropa.
Terbaru, Real Madrid berhasil meraih gelar ke-15 mereka di musim 2023/24 dengan mengalahkan Borussia Dortmund di final. Kemenangan ini semakin mengukuhkan status Real Madrid sebagai salah satu klub tersukses sepanjang sejarah kompetisi tersebut.